Tóm tắt
Nghiên cứu thực hiện trên 96 bệnh nhân đái tháo đường typ1 điều trị ngoại trú tại BVĐK tỉnh Bắc iang từ tháng 1/2013 đến tháng7/2013. Mục tiêu nghiên cứu: xác định tỷ lệ biến chứng mạn tính và tìm hiểu mối liên quan giữa biến chứng với mức độ kiểm soát glucose huyết.Phương pháp nghiên cứu:mô tả cắt ngang, đối tượng nghiên cứu được khám phát hiện các biến chứng mạn tính và lấy máu lúc đói để định lượng glucose, HbA1c, insulin, c- peptid, lipid... Kết quả nghiên cứu: tuổi mắc bệnh trung bình của nhóm nghiên cứu là 31,3 ± 8,3. Số bệnh nhân có biến chứng chiếm 67,7%, biến chứng mắt là 61,5%, thận 31,2%, thần kinh 3 ,5%, tim mạch 5,2%. Phần lớn các biến chứng phát hiện được sau 5 năm bị bệnh. Sự kiểm soát glucose máu lúc đói, HbA1c, cholesterol TP, triglycerid ở mức kém chiếm tỷ lệ cao. Ở nhóm có biến chứng mạn tính, sự kiểm soát glucose huyết kém hơn so với nhóm chưa có biến chứng. Kết luận:sự kiểm soát glucose máu không tốt trong thời gian dài dẫn đến tỷ lệ biến chứng mạn tính cao ở bệnh nhân đái tháo đường typ1.